Nguyên Đỗ

Như Làn Sóng

Như làn sóng xô vào bờ rồi rút
Xóa tan đi vết tích dấu chân xưa
Đến rồi đi những kỷ niệm lu mờ
Bờ cát trắng vẫn chờ mùa bão động
Hạt cát nhỏ đã chờ lâu ngọn sóng
Cuốn mình vào tận đáy biển ngòai xa
Sóng một lần đã đến tưởng như là...
Chuyện trăm năm một lần được tọai ý...
Đời con người mấy người là tri kỷ
Một lần đến mà còn vọng mãi dư âm
Một lần đi để lại vết đau ngầm
Cho mãi mãi mang hòai một dấu thẹo
Đến rồi đi người xa người úa héo
Trái tim là hạt cát nhỏ chờ mong
Chờ bao lâu sóng biển dội trong lòng
Trên bãi cát mênh mông, lòng sa mạc
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Như Làn Sóng"